Ấy thế nhưng khi mấy người bạn thân cận hỏi thăm thì chị đã tiết lộ: “Đơn giản mà, có tiền thì sẽ được thế thôi!”. Ra thế, quả nhiên là đơn giản, nhưng lại có sức nặng ngàn cân! Thì đấy, mọi người lại quên mất chị là người kiếm tiền rất được, tự bản thân chị đã gây dựng được cơ ngơi kha khá mà không cần đến sự trợ giúp của chồng hay nhà chồng. Thu nhập của chị hàng tháng giờ đã ổn định ở mức nhiều người ngưỡng mộ.
Nhưng tất cả mọi nỗ lực của chị vẫn không thể so được với cô em dâu – là vợ của em trai chồng chị bởi duy nhất một điều, nhà cô ấy có điều kiện hơn! Em dâu chị chưa đi làm, nhưng cả ngày nằm trên phòng chơi điện thoại, máy tính, đến bữa đợi chị về nấu cơm xong thì xuống ăn, nói chung không mó tay vào việc gì trong nhà. Vậy mà mẹ chồng vẫn bênh chằm chặp: “Em nó mệt!”, hay: “Em nó không làm quen, thôi con làm luôn đi! Là chị thì đừng có tị nạnh với em”. Những ngày tháng sống chẳng khác gì ôsin cho nhà chồng và vợ chồng em chồng khiến chị khóc ròng bao đêm. Nhưng rồi chị cũng nhận thức sâu sắc hơn ai hết, nếu không có kinh tế thì sẽ dễ dàng bị người ta khinh khi, coi thường ghê gớm!
Chị bắt đầu kinh doanh thêm ngoài việc công ty, dần dà thuận lợi chị nghỉ làm luôn, toàn tâm toàn ý vào phát triển và mở rộng việc kinh doanh. Và thật không ngờ, thái độ của nhà chồng đã tốt tỉ lệ thuận với số tiền chị kiếm được. Cho đến bây giờ, chị ngoài công việc thì hầu như không phải mó tay vào bất cứ việc gì trong nhà nữa. Mẹ chồng chị và bác giúp việc là người đảm đương hết mọi thứ. Sáng ra, chị chẳng phải bận tâm con cái, chiều về chỉ việc nằm khểnh đợi cơm, chị thích vào bếp thì vào, không thì thôi, thích chơi với con thì chơi còn không thì mẹ chồng chị ôm 1 đứa, bác giúp việc ôm 1 đứa ngủ. Bố mẹ chồng chị ban đầu muốn ở chung với cậu em trai nhưng sau đó đã chuyển sang ở hẳn với vợ chồng chị.
“Nói thật, mình đã chứng kiến rất nhiều cảnh con dâu nghèo bị khinh thường, sống trong nhà chồng chẳng khác gì người ở, và cũng là phận làm dâu, nhưng giàu có một chút, thì luôn được mọi người coi trọng và bênh vực. Kể cả là những gia đình nhà chồng tốt, thì họ cũng vẫn nể những cô dâu giàu có hơn, sự thật đấy”, chị chia sẻ.“Mình còn chứng kiến có nhà, con dâu dắt mũi, sai khiến cả nhà chồng, khiến tất cả mọi người nghe lời, chỉ vì cô ấy có tiền nữa ấy chứ!”, chị cười nói thêm.
Chị nói thật lòng, chị chẳng trách gì những gia đình chồng như thế cả. Suy cho cùng, họ cũng là con người, với mong muốn có những thứ tốt đẹp hơn cho cuộc sống của mình. Ai có thể cho họ nhà cao cửa rộng, phụng dưỡng họ tuổi già bệnh tật, lo cho cháu nội họ cuộc sống đủ đầy, thi thoảng giúp đỡ anh em họ hàng đằng nhà họ lúc khó khăn, thì họ coi trọng hơn. Chẳng qua họ hiểu hiện điều đó ra hơi mạnh mà thôi. Cuộc sống chung của chị với bố mẹ chồng giờ rất ổn. Mẹ chồng vô cùng vun vén nhà cửa, tận tình chăm bẵm con chị, cũng là cháu bà, đối xử với chị thì khoan dung, chiều chuộng, chị chả mong gì hơn thế, cũng chẳng để bụng chuyện xưa.
Từ hoàn cảnh của bản thân và những người xung quanh, chị kết luận, đã qua rồi cái thời “một túp lều tranh 2 trái tim vàng”. Sống thực dụng quá cũng không tốt, nhưng đừng nên coi nhẹ vai trò quan trọng của đồng tiền. Cái thời các cô gái mong ước tìm cho mình một người đàn ông để dựa dẫm cả đời cũng lạc hậu rồi. Các cô gái nên tranh thủ khoảng thời gian son rỗi và đầy nhiệt huyết trước khi kết hôn để tạo dựng cho mình một nền tảng kinh tế vững, sau này cũng chẳng bao giờ phải lo về việc bố mẹ xử tệ với mình đâu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.