Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

Đau xót nhìn mẹ kế phạt con tội...đạp chăn

Nhìn đứa con mới hơn 3 tuổi trong giấc ngủ chập chờn vẫn co ro người lại vì lạnh mà tôi thương trào nước mắt.

Tôi và chồng yêu nhau được 2 năm thì cưới. Chồng tôi khi đó là một người rất hoàn hảo trong mắt của rất nhiều cô gái: đẹp trai, lịch lãm, nhà giàu và rất ga-lăng. Nhiều người không hiểu vì sao anh chọn tôi, một đứa con gái rất bình thường với mái tóc xơ dầy và làn da đen nhẻm.Tôi cũng đã nhiều lần hỏi anh như vậy, và được anh khen rằng anh thích làn da tuy đen nhưng lại mịn như em bé và vóc dáng rất tuyệt của tôi. Điều đó khiến tôi, một cô bé vốn tự ti về ngoại hình cảm thấy cuộc đời thật tuyệt vời. Tôi đã trao cho anh cái ngàn vàng của mình khi hai đứa còn đang là sinh viên. Sau đó một năm, trong một lần vì sơ sảy mà tôi đột ngột phát hiện ra mình đang mang bầu – đứa trẻ đó chính là bé Hiếu, con trai tôi bây giờ.
Ngày ấy, dưới sức ép của gia đình hai bên, anh cũng quyết định cưới tôi. Tuy nhiên trong thâm tâm, tôi vẫn thấy rất buồn vì cảm nhận được anh có chút gì đó miễn cưỡng trong cuộc hôn nhân này. Lấy nhau về, hóa ra hôn nhân cũng không tệ như tôi nghĩ. Vì hay lam hay làm, tôi đảm đương hết mọi công việc cơm nước nhà cửa, chăm con trong gia đình. Tổ ấm với bé Hiếu ngày một khôn lớn và những bữa cơm nóng sốt cùng căn phòng sạch tinh của tôi dường như cũng đã có sức hấp dẫn chồng. Thấy anh hài lòng, tôi vui và lại càng nỗ lực làm việc quần quật để là hậu phương cho anh mà không hề bận tâm gì đến bản thân mình. Sau sinh, cơ thể tôi như “xuống cấp” trầm trọng. Làn da mịn “như em bé” và dáng người với eo thon, vòng 1 đẫy đà của tôi đã hoàn toàn biến mất. Vì mải chăm con, cho con bú, ngực của tôi bị xệ xuống, vòng bụng lại ngày một to ra. Tôi cũng chẳng buồn soi gương cho đến một ngày tình cờ đọc được tin nhắn điện thoại trong máy chồng. Những dòng tin nhắn của anh với một cô gái 9x được anh gọi là “bé yêu” khiến tim tôi như vỡ vụn. Đó là lần tôi mới thực sự nhìn mình trong gương, thấy hình ảnh tàn tạ của một cô gái trẻ trung đầy sức sống sau 3 năm kết hôn.
Hóa ra, chính bồ nhí 9x của chồng là người đã tán tỉnh anh ở cơ quan. Họ hò hẹn, lên giường với nhau đã được hơn nửa năm nay. Cô ta lúc nào cũng tỏ ra rất thương chồng tôi vì có một bà vợ “quá ư xấu xí”. Người ta bảo đàn ông ngoại tình là chuyện bình thường, nên vì con mà tiếp tục giữ gia đình này lại. Tôi cũng đã nghĩ mình sẽ cố gắng nhắm mắt làm ngơ để cho Hiếu được có đầy đủ cả bố cả mẹ. Vậy nhưng chồng tôi thì không nghĩ thế. Anh thẳng thừng đòi li dị và đã có kế hoạch cưới “mẹ mới” cho Hiếu. Vậy là, tôi và anh li dị. Vì gia đình tôi quá nghèo, bản thân tôi lại không đủ điều kiện nuôi con nên bé Hiếu được quyết định sẽ để bố nuôi. Tuy nhiên, tôi vẫn được đến thăm con thường xuyên vào bất cứ khi nào tôi muốn.
Đau xót nhìn mẹ kế phạt con tội...đạp chăn 1
Vì "tội" nằm ngủ "dám" đạp chăn, mẹ kế bắt con phải co ro đi ngủ (ảnh minh họa)
Tôi còn nhớ như in ngày hôm đó, ngày tôi đứng chôn chân ở trước cổng tòa án, hai hàng nước mắt lăn dài, cõi lòng đau đơn khi nhìn bé Hiếu, đứa con trai tôi dứt ruột để ra nay sẽ có một “bà mẹ mới”.
Hiếu sinh ra đã hay ốm đau, đặc biệt vì tôi sinh mổ nên có lẽ đường hô hấp của con cũng không tốt lắm. Từ ngày bé đã hay bị ho, viêm phế quản, vậy nhưng đợt này lớn lên đã đỡ rất nhiều. Khi con về ở với chồng tôi và mẹ kế 9x, không hiểu sao mỗi lần đến thăm, tôi đều thấy con đang bị sốt, ho rất nhiều. Dù lần nào qua tôi cũng mua thuốc và nấu cháo cho con ăn nhưng bản thân lại chẳng ở lâu được vì bồ nhí của chồng tôi tỏ ra vô cùng khó chịu.
Mọi chuyện chỉ thực sự vỡ lở khi đột nhiên một hôm tôi qua thăm con vào ngày giữa tuần. Mọi khi tôi chỉ được đến thăm con vào cuối tuần, khi có cả chồng và mẹ kế ở nhà. Cô bồ 9x của chồng tôi đã chạy đi đâu không rõ, mở cửa bước vào phòng con, tôi như phát hoảng khi thấy giữa trời tháng 4 vẫn còn đang rất lạnh, con trai tôi mặc độc một chiếc quần cộc, cũng chẳng có lấy một cái chăn nào đang nằm co ro ngủ ngay trước cây quạt máy bật nấc to nhất. Đứa bé mới hơn 3 tuổi ngô nghê ngủ nhưng trong cơn mơ vẫn biết lạnh, vẫn co rúm người lại vì rét. Làm mẹ, ai nhìn thấy cũng không khỏi đau đớn xót xa. Hoảng hốt tắt vội chiếc quạt rồi đắp chăn cho con cũng là lúc con tỉnh giấc, chân tay lạnh toát. Gặng hỏi mãi, Hiếu mới lí nhí cho tôi biết, vì con đi ngủ ban đêm hay đạp chăn nên mẹ kế cất hết chăn đi. Hiếu đã không được đắp chăn 2 tháng nay. Nhiều đêm ngủ một mình trong phòng, lạnh quá, “Con hứa với mẹ Linh sẽ không bao giờ tái phạm đạp chăn ra nữa nhưng mẹ vẫn không cho con đắp chăn”.
Tôi giận run người. Hóa ra cả mùa đông vừa rồi, con trai tôi đã phải co ro ngủ mà không có lấy một tấm chăn đắp cho ấm người. Hiếu ngoan ngoãn và ngây thơ như thế, vậy mà cô ta nỡ bắt phạt một đứa trẻ 3 tuổi vì “tội” đạp chăn? Hỏi con sao không nói với mẹ, Hiếu bảo mẹ kế cấm con không được nói. Hồi đầu, vì sợ, vì nhớ mẹ nên Hiếu hay khóc. Sợ hàng xóm nghe thấy tiếng khóc, biết được mình bạo hành trẻ em nên bồ nhí của chồng tôi đã nghĩ ra cách cấm con không được đắp chăn khi đi ngủ. Mỗi khi sai con việc gì mà bé làm chậm hay ngồi ăn cơm chậm là cô ta lại lấy tay cốc vào đầu con vì chỗ đó không để lại vết thâm.
Gọi chồng về đối chất ba mặt một lời, cô bồ nhí của chồng tôi lại tỏ ra vẻ vô cùng kinh ngạc và tội nghiệp khi nói rằng thấy Hiếu toát mồ hôi, tưởng con nóng nên mới không đắp chăn cho con. Chồng tôi còn lớn tiếng bảo vệ bồ nhí “Cô đừng tưởng chỉ mình cô biết làm mẹ. Thằng bé cứ để Linh nuôi. Cô ấy tuy trẻ nhưng rồi sẽ có kinh nghiệm. Cô không phải cố tỏ ra chỉ mình cô thương con”. Lời nói của anh khiến tôi uất nghẹn.
Giờ đây, họ còn cấm cả tôi không được sang thăm con vì “cô nên tránh ra và để Linh tự làm mẹ. Đừng có dạy đời cô ấy.”. Nhiều đêm, nghĩ đến cảnh Hiếu đang co ro trong giấc ngủ vì lạnh mà bản thân mình làm mẹ lại chẳng thể đắp cho con được một cái chăn, tôi đau đớn đến trào nước mắt. Liệu tôi phải làm thế nào đây để giành lại Hiếu về bên mình.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.